NGƯỜI CON GÁI SÔNG HƯƠNG VÀ TÔ BÚN BÒ HUẾ

Mười tám trôi qua rồi mà lòng nhớ hoài cô gái gốc Huế bán bún bò Huế nơi Sài Thành. Tô bún thơm ngon  và nụ cười tỏa nắng của cô là hình ảnh đẹp mãi  lưu giữ trong kí ức của mình.

Ảnh: Sưu tầm

Mười tám trôi qua rồi mà lòng nhớ hoài cô gái gốc Huế bán bún bò Huế nơi Sài Thành. Tô bún thơm ngon  và nụ cười tỏa nắng của cô là hình ảnh đẹp mãi  lưu giữ trong kí ức của mình. Nhân cuộc thi này mình xin viết gửi một bài thơ để nhớ về cô gái Huế năm nào . 

Ảnh: Sưu tầm

Nhớ hoài mái tóc sông Hương 

Mùi gây thương nhớ sớm sương Sài thành

Nụ cười mến khách chân thành 

Người con gái ấy xuân xanh chưa chồng.

Thịt ngon, nước ngọt thơm nồng

Bún dài mấy sợi ăn còn vấn vương

Ai chờ ai đợi đêm trường 

Mười mấy năm ấy chắc đường cũ xa.

Đường xưa vắng bóng lại qua

Hàng rong chẳng thấy chắc là sang sông 

Sông Hương hay là sông Tương 

Mà khách thơ mãi vẫn còn ước ao.

Ảnh: Sưu tầm

Ước làm sao , ước làm sao

Tìm lại dáng nhỏ năm nào thơ ngây

Để cô bán bún tô đầy 

Mùi thơm lan tỏa lòng này mê say.

Tên tác giả: Ngô Đức Quang